Quan điểm về ngôn ngữ lớn: Tôi không nói tiếng Trung, chỉ nói tiếng Hán.
Đăng ký nhận bản tin
- 💭 Suy nghĩ
- 🛩️ Du lịch
- 📖 Sách
- 🎮 Game
- ⌨️ Nhật ký web
- 💡 Về tôi – π
- 🎬 Danh sách phim
![Ảnh bìa: Tôi tưởng mình đang luyện nói, hóa ra lại đang trò chuyện về cuộc sống]
Ngày đăng: 08 tháng 8 năm 2023
Tôi tưởng mình đang luyện nói, hóa ra lại đang trò chuyện về cuộc sống
Sau ngôn ngữ, là cả một đời người.
0.
Gần đây tôi tham gia một khóa học nói chuyện trực tuyến với giáo viên nước ngoài. Tuy nhiên, tôi không có mục đích quá thực dụng, dù có thể vẫn tồn tại một chút mong muốn cải thiện kỹ năng giao tiếp. Chủ yếu vì tôi thường xuyên thức khuya, lúc đó bật đèn bàn lên lướt mạng. Không hiểu sao, vào ban đêm, thời gian dường như mềm mại hơn, không bị cắt thành những mảnh nhỏ theo bữa ăn hay công việc. Và trong sự im lặng ấy, tôi dễ dàng chìm đắm vào đọc sách hoặc viết lách, cảm thấy rất thoải mái.
Nhưng tôi cần ai đó để trò chuyện.
Tôi cần một người giữ khoảng cách phù hợp, không tò mò quá mức về quá khứ của tôi, cũng không đặt quá nhiều kỳ vọng cho tương lai tôi. Người đó không phải là kẻ điên hay biến thái, và tôi hy vọng họ sẽ có những trải nghiệm sống khác biệt so với tôi.
Một điều khó khăn, từ xưa đến nay, tìm được một người bạn tâm giao thật sự không hề dễ dàng.
Gọi điện cho bạn bè thì phải hỏi xem họ đã ngủ chưa, đồng thời cũng khó đảm bảo cả hai cùng muốn chia sẻ. Chúng ta thường coi thời gian ban đêm là khoảng riêng tư, nên nhắn tin qua iMessage là phương pháp vừa lịch sự, vừa giữ được sự hào hứng.
Tôi rất tò mò về cuộc sống của người khác. Điều này có lẽ cũng lý giải vì sao tôi say mê xem vlog — quan sát cuộc sống của người khác giúp tôi cảm thấy tự do hơn, khám phá nhiều khả năng mới.
Tôi cần đủ số lượng mẫu để nghiên cứu, tôi cần đủ góc nhìn để suy luận về thế giới.
Dù không có tiền để du hành xa xôi, nhưng tôi may mắn sinh ra trong kỷ nguyên internet. Thế hệ chúng ta có thể gọi là “người bản địa internet”. Dù thế nào chăng nữa, tôi vẫn dùng cái cớ “luyện nói” để gặp gỡ nhiều người khác nhau.
1.
Hồi nhỏ, tôi nhớ rõ lần đầu tiên tiếp xúc giáo viên ngoại quốc khi còn mẫu giáo, học những từ đơn giản như banana, apple… Có lẽ nhà trường quên mất điều gì đó, kết quả là tôi và các bạn lớp mẫu giáo ba, bốn tuổi đã trải qua cú “shock văn hóa” đầu đời. Giáo viên đầu tiên của chúng tôi là một người da đen, điều này khiến chúng tôi hoảng sợ và khóc òa.
Tuy nhiên, không hẳn là hoàn toàn tệ.
Ít nhất tôi sớm nhận ra rằng thế giới rộng lớn vô cùng. Dù có thể không có cơ hội đi đâu xa ngay lập tức, nhưng ý thức về sự đa dạng ấy đã được gieo mầm từ rất sớm.
Sau đó, tôi gặp khá nhiều người nước ngoài ở gần nhà, mẹ tôi dẫn tôi ra xã giao. Vì tính cách vui vẻ và nhiệt tình từ nhỏ, tôi đã kết bạn được nhiều người bạn ngoại quốc, những anh chị em rất thú vị. Mỗi khi nghỉ hè trở lại, họ đều tặng tôi quà lưu niệm.
Tôi đặc biệt nhớ tới Katya, cô gái Nga. Lần đầu gặp, tôi bị ấn tượng bởi vẻ đẹp của cô ấy. Cô ấy ngồi đọc sách dưới hiên nhà, hát vài bài, có thể là ca khúc Trung Quốc mà tôi không nhớ rõ tên. Cô ấy tặng tôi socola, chúng tôi đi dạo trên sân trường, trời tối om, tôi ăn hết món quà mà thậm chí chưa kịp mở lớp giấy bạc bên ngoài. Cô ấy còn tặng tôi con gấu Nga màu xám, món quà ấy tôi vẫn giữ suốt mười mấy năm sau, mang theo vào phòng trọ đại học để nằm mơ cùng.
Sau đó tôi quen Henry, chàng trai da đen rất vui tính. Khi anh ấy trở về Mỹ, tôi buồn vì mất một người bạn chơi, quyết định tặng anh ấy một món quà. Mẹ tôi và tôi đi lựa chọn, cân nhắc giữa giá trị văn hóa và ý nghĩa sâu sắc. Cuối cùng, chúng tôi chọn một phiến đá mài mực.
Vâng, một cục đá to, dùng để mài mực.
Tôi tặng nó cho một người bạn nước ngoài chuẩn bị bay về Mỹ. Không hiểu sao lúc đó chúng tôi lại nghĩ vậy. Hai người ôm cục đá đổi tay nhau, đi từng đoạn ngắn, nghỉ vài lần rồi mới đến được nơi hẹn. Tôi hy vọng món quà đó mang theo phần nào tinh hoa văn hóa Trung Hoa.
Nhiều năm sau, đến lượt tôi phải đi máy w88 linkw88 bay vượt đại dương. Trong lúc loay hoay làm thủ tục nhập cảnh, gửi hành lý, lấy đồ… tôi bỗng nhớ đến cục đá mài mực kia, cố gắng an ủi bản thân nhưng không được. Chỉ có tải game 88vin.shop thể thầm nhủ: “Chuyến về nhà chắc cũng vất vả lắm, Henry à.”
2.
Trở lại hiện tại, gần đây tôi tham gia một khóa học với giáo viên Philippines, giá rẻ và thanh toán bằng Alipay. Tôi kể với cô ấy nhiều chuyện liên quan đến việc vừa tốt nghiệp đại học và những thay đổi trong cuộc sống. Tôi biết ơn cô ấy vì cô là người lắng nghe tuyệt vời, nhưng tôi phải thừa nhận rằng cô ấy không phải là người có tư duy triết lý sâu sắc.
Lần đầu tiên tôi nhận ra rằng, nói chuyện bằng ngôn ngữ thứ hai không chỉ là về từ vựng hay phát âm, mà còn là nội dung — chính xác hơn, là cuộc sống.
Khóa học diễn ra không liên tục, cho đến khi cô ấy thông báo rằng cô ấy sẽ sinh đứa con thứ tư, và chúng tôi không còn tiếp tục học nữa. Sau đó, tôi nhận được ảnh em bé sơ sinh và lời chúc mừng Giáng sinh từ cô ấy, kèm theo dòng nhắn rằng nếu muốn học tiếp, cứ liên hệ lại.
Có một giáo viên khác từng sống ở các thành phố lớn ở châu Âu và Mỹ, nhưng giờ đã di cư khắp nơi. Cô ấy nói với tôi cụm từ “thế giới thứ ba”, và tôi bỗng nhớ đến Carla, giáo viên Philippines của tôi. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm nhận rõ ràng mối liên hệ giữa mình và thế giới bên ngoài, không chỉ qua sách vở địa lý.
3.
Giờ hãy cùng tôi kể lại những người giáo viên nước ngoài tôi đã gặp trong vài tháng vừa qua, theo trình tự thời gian:
- Oralia, một giáo viên tiểu học ở Mỹ, bà ấy rất vui vẻ và truyền cảm hứng.
- Hayden L R, chàng trai Anh 27 tuổi, người yêu thích ẩm thực Trung Quốc. Bạn gái cũ của anh ấy là người Hồng Kông. Anh ấy nấu mì tải game nỗ hũ xào trứng rất ngon. Khi biết tôi thuộc dân tộc thiểu số, anh ấy còn thảo luận với tôi về vấn đề nhận diện bản sắc dân tộc — một chủ đề mới lạ và sâu sắc đối với tôi.
- Jeff Harper, một người tình nguyện giảng dạy ở các nước nghèo, ông ấy rất hòa đồng.
- Terence, người từng sống ở Thái Lan và hai năm ở Thâm Quyến, ông ấy rất thú vị.
- Marc Welbourn, chúng tôi không trò chuyện nhiều vì mạng lag. Nhưng anh ấy trả lời câu hỏi hài hước của tôi về việc liệu tất cả diễn viên Anh đều từng đóng Harry Potter. Anh ấy còn cho tôi xem hình ảnh một cảnh trong phim, là cảnh cuối cùng khi thế hệ kế tiếp chuẩn bị đi học, nơi mà anh bạn của anh ấy xuất hiện.
- Andrew Brogan, một ông lão yêu thích chính trị, sống ở Mexico. Ông ấy giới thiệu cho tôi một trang tin tức theo đuổi sự thật, ủng hộ Trump và cho rằng Obama là tổng thống tồi tệ nhất. Tôi không có quan điểm rõ ràng về chính trị, nhưng tôi nghĩ mình nên học thêm ít kiến thức cơ bản. Trước đây tôi từng muốn đọc cuốn So sánh Chính trị học, nhưng vì lười biếng nên chỉ lướt qua vài trang.
- Darlene, một sinh viên chuyên ngành báo chí và văn học. Cô ấy giới thiệu cuốn sách The Artist’s Way cho tôi. Là một người cùng trang lứa với tôi, tuy nhiên cô ấy có vẻ trưởng thành hơn vài tuổi. Cô ấy nói rằng mình đã học xong hai ngành đại học, và năm ngoái bắt đầu học báo chí. Điều này cho thấy người nước ngoài có quan niệm khác về việc “tuổi tác nên làm gì”.
- Fernando, một người nói nhiều, sau đó chuyển sang Tây Ban Nha. Anh ấy kể lại ký ức về Nintendo. Anh ấy là người Mỹ gốc Tây Ban Nha, sau đó theo cha mẹ trở về quê hương. Tôi nói với anh ấy rằng tôi tham gia lớp học vì chơi game quá nhiều, rồi chúng tôi chuyển sang nói chuyện về game. Anh ấy hơn 40 tuổi, hồi trẻ có rất nhiều thẻ game Nintendo (Tôi nhớ lại bộ sách Bebe Bear từ thời nhỏ, trong đó có một tập nói về cậu bé sở hữu nhiều thẻ game). Anh ấy kể mẹ đã đập máy game của anh ấy, nhưng sau đó mua một chiếc khác. Anh ấy nói hiện tại không còn chơi game nữa, nhưng có một người bạn cùng tuổi vẫn mê game như thời niên thiếu, mua đầy Xbox, PS4/5…
- Marvin, một giáo viên Anh đang nghỉ phép ở Anh, trông chưa đầy 30. Tôi hỏi anh ấy làm gì trong kỳ nghỉ, rồi tôi lại hỏi anh ấy làm gì khi không đi làm ở Thái Lan. Vì tôi thấy cuộc sống ở khu du lịch khác với kỳ nghỉ. Anh ấy trả lời là đi biển, sau đó cười và nói rằng anh ấy cũng không biết thời gian đã đi đâu mất.
- Johnny, 39 tuổi, sống ở Chicago. Chúng tôi trò chuyện về Barbie. Tôi hỏi anh ấy mặc gì, anh ấy nói không mặc gì đặc biệt vì đi xem buổi chiếu rạp sau giờ làm. Anh ấy còn làm thêm việc chăm sóc mèo, nhưng không nói chi tiết. Anh ấy thích đi xe đạp và nói với tôi về quy định của tàu điện Chicago: không được đạp xe vào tàu trong hai giờ sáng. Anh ấy hơi căng thẳng và nói theo slide PPT.
- Sammy D Paterson, 34 tuổi, vừa tốt nghiệp ngành báo chí ở London, đang loay hoay tìm việc. Anh ấy cảm thấy mình bị “khóa chặt”, viết bài không ai đọc, và thắc mắc vì sao hàng triệu người nói tiếng Anh nhưng không ai đọc bài của anh ấy. Tôi hỏi anh ấy về góc nhìn của anh ấy về Chinatown, anh ấy nói thường đến Chinatown ở London, có nhiều món Á Đông, không phải Trung thực sự, nhưng thường ăn phở Việt. Chúng tôi cũng nói chuyện về y học cổ truyền. Anh ấy cho rằng trong thuốc Trung Y chắc chắn có những hoạt chất hữu ích như thuốc tây, nhưng chưa được nghiên cứu kỹ. Anh ấy cho rằng thuốc tây chỉ chữa phần, còn thuốc Trung Y chữa tổng thể — điều này nghe có vẻ bí ẩn, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì cũng có lý.
- Billie, một phụ nữ lớn tuổi đã du lịch khắp nơi. 74 tuổi, bà ấy than thở về thời tiết Anh và chọn sống ở Tây Ban Nha. Con gái bà là kỹ sư IT, tặng bà một máy tính khi bà 70 tuổi. Bà ấy nói con gái muốn bà học sử dụng máy tính để có thể video call. Bà ấy cũng dùng máy tính để học tiếng Anh. Tôi rất ngưỡng mộ điều đó, thậm chí nghĩ rằng nếu có nền tảng phù hợp, tôi có thể hỏi bà nội tôi thử dạy tiếng Trung cho người nước ngoài. Bà ấy kể lại cuộc sống hàng ngày của mình: mỗi sáng dậy uống cà phê, dắt chó đi dạo, mua sắm, làm việc nhà, buổi chiều dạy ba tiếng tiếng Anh rồi nấu ăn, tưới cây và đi ngủ. Tôi hỏi bà ấy hồi trẻ làm gì, bà ấy nói 21 tuổi trồng khoai lang ở Maroc để bán sang Ý, tổ chức sinh nhật ở một nước châu Âu, gặp chồng sau đó, sinh con ở Úc, sau đó đi châu Phi và Canada. Tôi ngạc nhiên vì bề ngoài bà ấy chỉ là một bà già bình thường, nhưng lại có một cuộc đời đầy màu sắc.
- Jessica, một bà mẹ mới sinh con, 36 tuổi, con gái 7 tháng. Cô ấy thường xuyên đi du lịch, yêu thích Colombia, là huấn luyện viên yoga, rất thanh lịch. Chúng tôi trò chuyện về ý nghĩa rộng và hẹp của từ “Thượng Đế”, cũng như quan điểm về trí tuệ nhân tạo. Khi tôi hỏi cô ấy điều điên rồ nhất cô từng làm khi còn học đại học, cô ấy cười và nói rằng cô ấy đã uống rất nhiều rượu.
- Jeremy, một giáo viên có chứng chỉ ACCA và EA, là một người rất tuyệt vời. Anh ấy từng sống ở nhiều quốc gia, là kỹ sư công nghệ. Chúng tôi nói chuyện về Python, anh ấy nói anh ấy là người thích dậy sớm và đi tập gym. Anh ấy còn đưa máy tính ra để tôi xem cảnh ngoài cửa sổ Mexico (giống Trung Quốc lắm), và trò chuyện tự do với một người thú vị là một trải nghiệm tuyệt vời! Chúng tôi còn nói chuyện về từ “geek”, và tôi cảm thấy anh ấy là một giáo viên rất thú vị!
4.
Quay lại tiêu đề bài viết: Tôi tưởng mình đang luyện nói, hóa ra lại đang trò chuyện về cuộc sống. Thực tế là, phần lớn thời gian trước đây, tôi sống trong môi trường tiếng Anh chỉ phục vụ cho thi cử. Mới đây tôi mới nhận ra rằng, ngôn ngữ chỉ là phương tiện giao tiếp, sau những từ vựng và phát âm, nội dung mới là điều quan trọng nhất.
Hầu hết giáo viên ngoại quốc tôi gặp thuộc hai nhóm: một nhóm làm việc bán thời gian, họ kiếm thêm thu nhập nhưng cũng mong muốn làm điều gì đó ý nghĩa; nhóm còn lại là những người làm việc toàn thời gian, làm giáo viên để chuyển đổi nghề nghiệp. Điều này khiến tôi thoáng thấy một lối sống khác mà tôi có thể thử. Tôi dự cảm rằng, tương lai tôi có thể sẽ gia nhập vào đội ngũ này.
Phí học tiếng Anh là một yếu tố đáng cân nhắc, nhưng nếu bạn đang định dành toàn bộ số tiền linh tinh vào mua thẻ game, thì việc dùng một phần thời gian và tiền bạc để trải nghiệm giao tiếp với người khác cũng là lựa chọn thú vị không kém.
Bài viết này nhằm cung cấp một lựa chọn khác ngoài việc học tiếng chỉ vì thi cử: Hãy bắt đầu học một ngôn ngữ khác để hiểu thêm về cuộc sống của những người nói ngôn ngữ đó. Có thể, điều này sẽ mở ra nhiều khả năng hơn cho bạn.
Sau ngôn ngữ, là cả một đời người.
Tất nhiên, nếu bạn muốn đọc thêm nhiều bài viết chất lượng cao, hãy tự tìm trên website này nhé.
Tư duy
!Jona
Jona
Không có con đường duy nhất.
Tác giả giữ bản quyền.
Trừ khi có ghi chú khác, nội dung trên trang này thuộc bản quyền.
Hãy thưởng thức!
](
[